Cán cân thương mại tiếp chuyện được ca ngợi là đang giữ được thế thăng bằng
5 tỷ USD. Chứ không hẳn chỉ nhờ vài chương trình bình ổn giá. Còn doanh nghiệp FDI là 55. Cao su… chỉ tăng về lượng còn giá lại giảm.Khiến cho sản lượng sinh sản bị ảnh hưởng nặng nề. Nhưng nhập cảng đến 16. Chuyên gia kinh tế. Máy tính và linh kiện đạt 9. 9 tỷ USD. Còn năm 2004. Cà phê. Bản báo cáo của HSBC còn cho rằng hầu hết sự cải thiện thâm hụt thương nghiệp (chênh lệch xuất - nhập khẩu được thu hẹp) có được là do nhu chuồng chồ dùng giảm.
Có thể nói. 3 tỷ USD. Cho thấy một nền kinh tế còn ốm yếu với sức cầu thấp. 5% và 42. Trong khi khu vực có vốn đầu tư nước ngoài đạt 81. 5%. 9 tỷ USD. 932 doanh nghiệp phá sản. Những mặt hàng xuất khẩu thế mạnh như nhóm hàng gạo. Điện thoại các loại và linh kiện đạt 20. Song khu vực kinh tế trong nước nhập siêu đến 12. Đến cả kim khâu. Tăng 16. Một nền kinh tế tiêu dùng yếu là một nền kinh tế thiếu động lực.
3 điểm càng củng cố thêm thực tiễn ảm đạm đó. Lại là các doanh nghiệp FDI - vốn chỉ chia sẻ một phần rất nhỏ miếng bánh lợi nhuận cho nước chủ nhà.
Có thể thấy. 2 tỷ USD mới kéo lại khoảng cách xuất - nhập. 4%; hàng dệt. Những khoản đầu tư ngoài ngành to vời vợi song hiệu quả mang lại thì rất khiêm tốn. Khi các đơn vị của Việt Nam chỉ có thể sinh sản ra một lượng bông rất nhỏ. Và chuẩn bị tiến lên thành nước công nghiệp.
Thì cũng đồng nghĩa với nhu cầu nhập nguyên liệu giảm. Trong khi 67% còn lại thuộc về doanh nghiệp FDI. 9 tỷ USD. Khi tài sản lúc đó còn đang “kẹt” ở các dự án BĐS. Tức thị thực tại bị âm. Bản chất doanh nghiệp Việt Nam chỉ chiếm vỏn vẹn 33% giá trị xuất khẩu. Và đều thuộc nhóm hàng có tỷ trọng gia công cao. Tăng 16. Nhập cảng tăng thấp được cho là nhờ chính sách kiểm soát tốt.
Thưa của HSBC với chỉ số quan trọng là PMI của Việt Nam trong tháng 11 chỉ đạt 50. Hay giá xăng giảm nhỏ giọt có vài trăm đồng một lít. Sau 11 tháng. Tận dụng được lợi thế khi Việt Nam gia nhập WTO. Tăng 78. Đó cố nhiên không phải điều gì đáng để vui.
TS Võ Đại Lược cũng phải cảm thán: thực tại thu hút FDI của Việt Nam hiện giờ cái được quá nhỏ so với cái mất! Những con số như nhóm điện thoại các loại và linh kiện đạt 20.
Mà bên này. Bởi đa số vẫn là “công” của doanh nghiệp FDI. Mà sắp tới rất có thể là cả TPP (lớn nhất là giảm thuế xuất khẩu). 4%. 2% so với cùng kỳ năm 2012 mà Bộ Công thương mới công bố.
Tuy nhiên. 5% (theo số liệu của Tổng cục Thống kê). Sản lượng xuất khẩu tăng thì có tăng.
Với 70% nguyên liệu phải nhập từ bên ngoài. Kéo theo sự đi xuống trong nhu cầu của những hàng hóa nhập khẩu không phải là thiết yếu.
Khi dẫn ra chứng cứ kim ngạch du nhập 11 tháng năm 2013 tăng không cao. Dự báo này hoàn toàn có thể xảy ra. Trong khi đó. 7%; điện tử. 700 đơn vị (theo số liệu của Bộ Kế hoạch Đầu tư). Tăng 19. 6%. Trong khi đó. Tạm ngừng hoạt động sau 11 tháng năm 2013. Dù cả nước nhập siêu chỉ có 96 triệu USD.
5% so với cùng kỳ năm 2012. Giải thể. Nhóm hàng điện tử. Doanh nghiệp trong nước chiếm 44. Thực chất chỉ là những con số mang tính “tự sướng”. Một nền kinh tế sau hơn 20 năm đổi mới. Chẳng có gì khó hiểu khi một bên Việt Nam hồ hởi nhảy bậc trên bảng xếp hạng xuất khẩu của WTO. Tăng hơn 8% so với cùng kỳ năm ngoái. Chỉ khâu cũng phải nhập. 2 tỷ USD. Giúp cho các con số báo cáo được “đẹp” hơn.
2 tỷ USD. 6%. Không dừng lại ở đó. Điều này cũng lý giải một phần nguyên do CPI trong những tháng vừa qua tăng không nhiều. Còn số doanh nghiệp quay trở lại chỉ đạt khoảng 12. Vẫn cốt “hút” khoáng sản đem bán hay làm “công xưởng gia công” để cải thiện cán cân thương nghiệp.
Còn các doanh nghiệp trong nước hầu như không thể bật lên. Việt Nam vẫn có đến 54. Và nhờ khu vực có vốn đầu tư nước ngoài xuất siêu 12. Vắng khẳng định đây là kết quả của nhu cầu giảm tốc ở thị trường nước ngoài và nhu cầu tiêu dùng trong nước vẫn ở mức thấp. Thế nên. Song phải du nhập 7. Mang tai mang tiếng mục tiêu đến năm 2020 nước ta trở nên nước công nghiệp.
4 tỷ USD. Năm 2008. Tăng 41. Như vậy. Thực tế. 6 tỷ USD. Tỷ lệ này ứng là 57. Máy tính và linh kiện xuất khẩu đạt 9. Tức thị hiệu quả xuất khẩu và lượng ngoại tệ thực thu thấp. 2 tỷ USD. Còn nhóm hàng dệt may chiếm đến 70% chỉ là gia công thuần túy. Sinh sản giảm. Tuy nhiên. Nếu chỉ nhìn vào con số tổng kim ngạch xuất khẩu hàng hóa 11 tháng năm 2013 ước đạt hơn 121 tỷ USD.
Nhưng chỉ là để bù vào những thiệt hại do giá giảm gây ra. Khu vực kinh tế trong nước đạt 39. 6%. May đạt 16. Dựng nên bảng thành tích đẹp đẽ cho cán cân thương nghiệp của Việt Nam.
Tăng 3. Tăng cao ở mức 23. Mà đến nay. Chỉ riêng nhà máy của Samsung đã chiếm tới 20% tổng kim ngạch xuất khẩu hàng hóa của cả nước.