"Sợ" nhất nhưng cũng vui nhất là lúc dùng cơm cùng gia đình
Đều đang được chú ý khôi phục, bảo lưu và tu tạo. Một không khí trong sạch, một cảm giác bình yên đến khác lạ bỗng "ồ ạt" len lỏi vào trong thân thể tôi khi chúng tôi rẽ vào con đường đất nhỏ dẫn vào bản khiến tôi cảm thấy mình như có thể sờ được vào cái "thanh bình" đó. Có như vậy nó mới thật bền vững và chuyên nghiệp hơn để phục vụ khách du lịch.
Và quả thật như vậy, khách du lịch đến nhà anh nghỉ chân hiện nay đều là những người đã từng đến đây một lần. Cảm giác tắm suối nóng lúc này lại càng thích thú hơn nữa khi nó làm cho bạn tỉnh cơn say và lại khôn xiết thư giãn. Và thực sự, tôi đã thấy rõ sự đổi thay đó khi được một ngày ở bản Hốc. Nhưng có một phong tục đặc biệt của bản Hốc đó là có thể trò chuyện tâm can đến bao giờ cũng được nhưng luôn luôn phải có khoảng cách với các thiếu nữ.
Theo chủ trương của huyện trong tháng 10 sẽ hoàn tất treo biển hơn 20 gia đình dự làm du lịch cộng đồng ở đây. Mỗi lần tôi nâng chén lên lại được nghe một câu hát hay một câu ví von nào đó mà khiến mình không thể từ khước được.
Bản Hốc hiện ra với những ngôi nhà sàn lá đầy mộc mạc, lấp ló đâu đó có những căn nhà sàn với màu sơn mới. Có thể nói, bản Hốc là một vùng đất được thiên nhiên ưu ái. Huyễn hoặc từ "cửa ngõ". Chúng tôi vào bản đúng vào một ngày trời nắng đẹp. Thành ra, con đường quốc lộ chạy qua trọng tâm huyện đi lên thị xã Nghĩa Lộ lúc nào cũng rộn rịp xe pháo tương hỗ.
Du khách đến thăm bản Hốc sẽ được thưởng thức các món ăn truyền thống và được vào bếp để cùng nấu ăn với những cô gái Thái. Anh đã đưa không sao nhiêu đoàn khách tới đây thăm các điểm du lịch trong bản, thậm chí cả những điểm du lịch lừng danh trong huyện như Cánh đồng Mường Lò, Suối Giàng,. Một góc bản Hốc, xã Sơn Thịnh, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái.
Ở bản Hốc, các hoạt động văn hóa, văn nghệ như thế này được tổ chức khá liền tù tù. Sau những bao tay, mệt mọi, bộn bề cuộc sống. Món xôi tứ màu được ngâm bằng cây thuốc tím, món pá Pỉnh Tộp nướng ướp hạt tiêu rừng, quện với mùi thơm của cơm lam, của rêu suối nướng cùng bát canh rau rừng mát lạnh.
Sẽ thật khó tin nếu tôi nói, chỉ mất 5 phút xe máy đi từ trọng điểm huyện thôi là đã có thể tạm xa sự ồn ã của phố xá thị thành để được đắm mình, được lạc vào một không gian xanh vẫn còn giữ nguyên được nét "thuần chất thôn bản".
Những điểm nhấn như: nhà sàn cổ, nét thuần phong mỹ tục, thú ẩm thực, lễ hội, y phục, nhạc cụ, y học dân gian, nghề truyền thống và suối khoáng nóng. Bạn có thể ngắm nhìn các cô gái Thái với làn da trắng mịn đang đắm mình dưới làn nước nóng thiên nhiên và có thể xuống tắm cùng, hay chuyện trò thoải mái, vui vẻ với các thiếu nữ đó.
Anh là một trong 4 hộ gia đình được gắn biển du lịch trong bản. Tôi tin một ngày mai không xa, miền Tây Bắc mông mênh hùng vĩ sẽ ghi tên một địa danh du lịch mới đầy hấp dẫn. Với những ai đã đến đó, có nhẽ tôi không cần nói thêm điều gì. Nó như những nét điểm tô, chấm phá làm tươi mới hơn cho một mảng màu trầm
Bên cạnh khu đốt lửa trại đó là suối khoáng nóng thiên nhiên. Một cảm nhận không trọn vẹn và không đầy đủ về vẻ đẹp của những thôn bản miền núi Tây Bắc của sơn hà. Bài và ảnh: Phương Thảo. Nhưng với những ai yêu thích sự kỳ diệu của mảnh đất và con người nơi miền Tây Bắc mà chưa một lần qua bản Hốc thì thật là một điều thiếu xót.
Chưa có sự vào cuộc của chính quyền mà người dân nơi đây đã chủ động sáng tạo và liên kết với nhau để tạo ra được những sản phẩm du lịch đầy quyến rũ và đặc sắc như gia đình anh Thuật.
Khiến người ta như bị huyền hoặc, bị đắm đuối bởi vẻ đẹp thuần khiết và hồn nhiên như chính mảnh đất này. Nhưng đó là những tour du lịch cũng không được liền tù tù lắm, qua bạn bè giới thiệu, mách cho nhau.
Góc bếp của người Thái luôn là nơi sum họp vui vẻ và ấm êm nhất trong nhà.
Nhận thấy sự ưu ái của thiên nhiên dành cho bản Hốc, chính quyền và người dân nơi đây đã và đang có những bước đi, đặt những viên gạch nền móng đầu tiên cho sự phát triển của một điểm đến du lịch cộng đồng quyến rũ như bản Hốc.
Tôi còn được biết, các hộ gia đình dự làm du lịch cộng đồng ở đây còn được chính quyền huyện tổ chức cho đi thăm quan những mô hình làm du lịch cộng đồng đã phát triển như ở Bản Lác (Mai Châu, Hòa Bình).
Có rất nhiều du khách ra tắm suối khoáng nóng vào ban đêm sau những cuộc liên hoan đã hơi chút lâng lâng cùng gia đình. Tiếp đó là sự xen kẽ của những vườn nhãn xanh tốt, những ruộng ngô xanh mơn mởn đang độ xuân thì, từ xa đã vang lên những tiếng cười đùa vui vẻ của những cô gái trong trang phục áo cỏm váy Thái má đỏ hồng.
Không gian xanh đó chính là bản Hốc (xã Sơn Thịnh, Văn Chấn, Yên Bái). Mới đây, điểm du lịch bản Hốc đã được bảo tồn tỉnh kết hợp với ngành du lịch và UBND huyện Văn Chấn tiến hành khảo sát, xây dựng thành khu bảo tàng văn hóa với đặc thù bản của người Thái Đen ở Tây Bắc. Đó chính là một ngày chúng tôi được trọn trải nghiệm ở gia đình anh Vi Quang Thuật.
Đến với suối khoáng bản Hốc như tìm đến với thiên nhiên Tây Bắc tươi xanh khoáng đạt, tìm về sự thư giãn, an dưỡng, chữa bệnh.
Cái nắng buổi sáng mùa hè vàng rực nhưng không hề chói chang. Với thiên nhiên ưu đãi, với lợi thế liên lạc cùng những con người thân thiện, mến khách như ở bản Hốc, "nàng công chúa ngủ trong rừng" này sẽ bừng tỉnh và tỏa sáng phát triển. Tay vác cuốc, vai gánh gùi với những nụ cười luôn trực trên môi.
Và vậy là cuộc vui cứ kéo dài mãi. Chúng tôi đã có một ngày trải nghiệm ở bản Hốc trong chuyến công tác tại huyện Văn Chấn. Chúng tôi chọn tới thăm gia đình anh bởi trước đó, với tính chủ động sáng tạo, dám nghĩ dám làm, anh Thuật là người đầu tiên trong bản tiên phong làm du lịch cộng đồng từ năm 2008.
Tôi vào bếp để xem các cô thiếu nữ người Thái chuẩn bị cơm tiếp khách cho gia đình. Khi đã lâng lâng, các cô gái Thái bắt đầu kéo tôi vào những điệu dân vũ nồng say (đó là những nét đặc sắc của văn hóa Thái) như múa xòe, múa sạp, múa nón… quanh những đống lửa trại bập bùng mà rộn rực lòng người.
Và những điều chẳng thể từ chối… Như một truyền thống của người dân bản miền Tây Bắc, có khách đến nhà thì đó là niềm vui lớn không chỉ của gia đình mà cả hàng xóm xung quanh cũng sang để giúp gia đình tiếp khách.
Thế nhưng đúng như những gì anh san sẻ, du lịch cộng đồng cần phải có sự dự của cả cộng đồng và thôn bản chứ không thể riêng lẻ của một đôi hộ gia đình. Văn Chấn là một huyện có diện tích lớn nhất của tỉnh Yên Bái. Khiến tôi không chờ đợi được mà chỉ muốn nhón thử lập tức.