Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

Tấm lòng lạ lẫm của người thẩm phán.

Không kềm chế được chị đã ăn lá ngón để trầm mình! Nhưng đã gần sáng rồi mà chị vẫn thấy trong người hoàn toàn tỉnh ngủ. Tôi đã hy vọng. Tôi không bao giờ giết vợ. Tập nhật ký mới được người thân của chị Sen đem đến Tòa án buổi chiều nay. Hộp sọ còn nguyên vẹn không bị nứt. Tình tiết trong vụ án không logic. Điểm nút của vụ án đã được gỡ. Đặt giả thiết. Tôi biết đi đâu khi đã là vợ của anh ấy. Anh ấy vẫn không cùng tôi đi đăng ký hôn phối.

Sau khi xét xử sơ thẩm. Án sơ thẩm đã nêu rõ hành vi của bị cáo như sau: Nguyễn Văn Hùng và vợ là Nguyễn Thị Sen đã cưới nhau được hơn một năm. Không. Thấy Hùng có diễn đạt ăn cắp vặt và trai gái nên chị Sen đã nhiều lần can ngăn. ”. Đã từng đọc hàng trăm. Biên bản khám nghiệm hiện trường và kết quả thẩm định pháp y còn nhiều mâu thuẫn.

Nhưng thật không ngờ. Nếu có chết thì tôi cũng sẽ chết ở đây. Sau đó. Tôi lại đánh mất mình một lần nữa. Ông sắp xếp tất tật các chi tiết.

Nhưng về sau đã có lúc Hùng nhận chính tay mình đã giết chết vợ mình. Ông thở phào. Tôi lấy lá ngón giã nhỏ. Như một ánh sáng lóe lên trong màn đêm. Sờ soạng như một mớ bòng bong chưa được tháo gỡ. Hơn 20 năm kể từ khi ông được Chủ tịch Nước bổ nhậm Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao.

Trước pháp luật. Múc nước dội lên người nạn nhân tạo “hiện trường giả” là vợ nhảy xuống giếng trẫm mình. Bít tất lời khai của bị cáo trước cơ quan điều tra không thống nhất.

Lòng căm giận người chồng bạc bẽo thúc đẩy chị quyết tâm một lần nữa. Cuộc đời đã không mỉm cười với tôi. Nguyễn Văn Hùng bị Tòa sơ thẩm xử phạt tù chung thân về tội giết vợ.

Trước linh hồn cô ấy. Nỗi lo sợ bị phát hiện. Sự việc thành một chuỗi có can hệ một cách logic và mường tưởng: Sau khi hai vợ chồng cãi nhau. Trong bao tử nạn nhân chứa nhiều lá ngón. Bị cáo kêu oan và đã viết nhiều đơn kháng cáo gửi đến Tòa phúc thẩm Tòa án quần chúng tối cao. Đã rất nhiều đêm ông mất ngủ. Nhưng chưa đăng ký thành thân. Cô ấy nằm im. Thấy vợ chưa chết hẳn.

Cách nơi gây án 20km”. Sau sự vỡ lẽ của cuộc hôn nhân đầu. Ngày mai. Tiếng tích tắc. Trên giấy tờ. Câu hỏi đặt ra. Mạng thật nghiệt ngã. Thế thì khả năng chị Sen chết vì Hùng dùng búa đánh vào đầu đã được loại trừ… Chỉ còn một khả năng nữa là chị Sen bị đầu độc bằng lá ngón.

“ Tôi bị oan”. Nét chữ nguệch ngoạc vẹo vọ: “Tôi viết lá đơn này khẩn thiết xin quý Tòa hãy minh xét cho tôi. Với trọng trách lớn lao nhân danh Nước cộng hòa từng lớp chủ nghĩa Việt Nam. Đúng luật pháp. Hùng giã lá ngón. Ông thở phào. Ông lấy biên bản khám nghiệm tử thi xem lại: “Đầu nạn nhân bị một đôi vết xước nhỏ.

Chắt lấy nước bắt vợ uống. Như vậy. Trong quá trình chung sống. Hai lần lấy chồng mà vẫn không có hạnh phúc. Vậy thì thương tích đã làm cho chị Sen bất tỉnh nhân sự để lại trên đầu nạn nhân không thể chỉ là vài vết xước nhỏ. Nhật ký có đoạn viết: “Sao đời tôi khổ mãi thế này. Tích tắc của chiếc đồng hồ báo thức kêu rõ hơn trong đêm khuya vắng.

Lấy một ít thức ăn còn lại trong bao tử nạn nhân cho chuột ăn thì sau 10 phút. Có xung huyết nhẹ. Tôi không đi đâu cả.

Chị thở dốc và lên cơn co giật. Thân nhân người bị hại và các nhân chứng khác để làm rõ hơn tình tiết trong vụ án cùng với những chứng cứ có trong hồ sơ vụ án.

Thật sửng sốt. Đem lại công bằng cho mọi người và cho từng lớp…. Trong lời khai của bị cáo trước cơ quan điều tra có đoạn tự nhận: “Sau khi tôi đánh cô ấy bằng búa. Lại bổ sung thêm một chi tiết “đã tìm thấy vật chứng vụ án trong hòm đồ chữa xe đạp của anh trai Hùng. Hùng đến cứu đưa vợ vào viện cấp cứu nhưng vợ đã chết.

Tôi xin thề là tôi vô tội. Mỗi lần say rượu anh ấy đã đuổi tôi.

Lấy nhau đã hai năm. Nhưng trong lá đơn này. Các mâu thuẫn của vụ án dần được sáng tỏ khi ông đọc lại trang nhật ký còn nhòe nhoẹt nước mắt của nạn nhân. Quả thực. Nếu Hùng bắt vợ nhai lá ngón thì số lượng cũng chẳng thể lớn như vậy. Hùng đã đuổi vợ về nhà. Nhưng tại biên bản khác lập cách hai ngày sau. Chắt lấy nước bắt cô ấy phải uống”.

Các tình tiết trong vụ án đã minh bạch. Chờ và trao gửi tất những gì còn lại cho anh ấy với hy vọng giản đơn là được hạnh phúc. Chị Sen quá thống khổ vì cuộc tơ duyên lần thứ hai không thành nên thất vọng.

Qua nhiều lần cãi vã. Bị cáo hoàn toàn chối tội. Thành dạ dày và các phủ tạng đều bị nhiễm độc. Ngay khi gây án xong. Nỗi băn khoăn bị cáo thực thụ có phạm tội hay không cứ lẩn quất.

Một lúc sau thì cô ấy tỉnh lại. Ám ảnh ông suốt từ khi được Chánh Tòa phúc án Tòa án nhân dân vô thượng cắt cử làm chủ tọa phiên tòa xét xử vụ án này. Kết luận: Nạn nhân chết do bị choáng và ngộ độc lá ngón”. Quan toà Nguyễn Trọng Tỵ lật trở lại tập hồ sơ. Có xung huyết nhẹ như biên bản thẩm định pháp y kết luận? Có điều gì đó chưa thật rõ trong chi tiết này.

Hàng xóm phát hiện đã cùng Hùng và gia đình đưa chị vào viện cấp cứu nhưng không kịp. Bản án sơ thẩm bộc lộ hành vi của Hùng dùng búa đánh vào đầu vợ. Trước pháp luật tôi chẳng là gì với anh ấy cả. Không chết được và chị đứng đó đập đầu vào thành giếng… Đến gần sáng thì chất độc từ nắm lá ngón chị ăn cũng đã ngấm. Lòng nhẹ nhàng thanh thoả.

Hùng phải nhờ ai đó đem chiếc búa gây án đến nhà anh trai Hùng cất giấu? Chi tiết này không hợp với tâm lý kẻ phạm tội và chưa thấy trong thực tại xét xử.

Hàng nghìn lá đơn mà bị cáo tự khẳng định “tôi vô tội”. Trong bao tử của chị Sen chỉ có nước lá ngón chứ chẳng thể có một số lượng lớn bã lá ngón được. Khi mang trong mình giọt máu của anh ấy. Đã gần 2 giờ sáng. Trước phiên tòa ông sẽ thẩm vấn bị cáo. Chán nản dẫn đến thụ động. ”. Chị đã nhảy xuống nhưng nước giếng rất cạn.

Từ đó vợ chồng chị nảy sinh mâu thuẫn. Chuột chết. Các chứng cớ. Chị Sen oằn người giãy giụa rồi nằm im. Ông cùng Hội đồng xét xử sẽ tuyên một bản án đúng người. Bi quan. Hùng bị quy buộc đã giết vợ bằng cách dùng búa đập nhiều lần vào đầu vợ khi chị đang ngủ say. Sau này tôi được ông kể lại. Trong biên bản không nói đến tang chứng vụ án là chiếc búa.

Có điều gì đó chưa thật ổn. Thực tiễn còn phũ phàng hơn. Ông vội lật tìm biên bản khám nghiệm hiện trường lập ngay sau khi vụ án bị phát hiện.

Hốt nhiên ông dừng lại ở lá đơn kháng cáo đã nhầu nát. Đúng tội. Ban sơ. Bị cáo đưa vợ ra thành giếng.